Thứ Sáu, 16 tháng 10, 2009

buồn vì xa em

Có lẽ chưa bao giờ tôi thấy buồn và cô đơn như lúc này . Tại sao cuộc sống cứ luôn đem đến cho tôi bao nhiều điều buồn đến vậy. Cứ tưởng mình có tất cả, hóa ra mình chẳng có gì cả, đến cả người mình yêu cũng không giữ lấy được. Một người có một trái tim và cũng có một tình yêu. Nhưng trái tim tôi thì đã có tình yêu nhưng mà là một tình đơn phương. Người con gái tôi yêu đã rời xa tôi nhưng tình yêu tôi dành cho cô ấy thì vẫn luôn còn nguyên vẹn. Trái tim tôi đã mang tên người đó, và giả sử như có một điều ước thì tôi ước gì ky ức của tôi sẽ mất đi để tôi không còn phải đi những bước đi trong hư vô, trong sự nghiệt ngã của đêm tối, sự đau đớn của chiến tranh. Tôi không biết đến tình yêu. Kí ức về người con gái đó không nhiều nhưng ở lại trong ký ức tôi mãi mãi. Trời mưa là lúc tôi lại buồn bởi vì đó cũng là những lần tôi đứng đợi dưới trời mưa nơi cuối con đường. Con đường em vẫn thường đi học qua. Tôi đã nói rằng anh sẽ mãi đợi em nơi cuối con đường, nơi đó chỉ có anh và em . Nhưng bây giờ ...ký ức của những ký ức.Cuộc sống đã cho tôi gặp được em nhưng cũng đã cướp mất em đi khi tôi bắt đầu bước đi trên con đường mình đã chọn. Thật không dẽ dàng gì để yêu một người và cũng trăm lần khó khăn hơn khi phải đứng nhìn người đó bước đi trong bao nhiêu tiếc nuối và ước hẹn về tương lai. Nhìn người ta bước đi cứ ngỡ như là giấc mơ, một giấc mơ có thật nhưng không thể với tay lại ra để ngăn lại được. Đó cũng là lúc những giọt nước mắt vô tội kia cứ rơi, một mình tôi khóc.Hỏi thế gian tình yêu là gì mà bao người phải khóc. Người mạnh mẽ đến đâu cũng không thoát khỏi điệp khúc buồn đó. Bây giờ tôi cũng thế đó, không gì có thể hiễu hết lòng tôi. Khi cười thì tôi vẫn buồn. Tất cả mọi thứ với tôi đều vô nghĩa. Trong tâm hồn tôi đều hiện lên người tôi yêu. Không biết trái tim tôi có mở cửa được với ai nữa không.Hãy hạnh phúc trên con đường em đã chọn em nhé. Phía cuối con đường vẫn có một người chờ em. Một trái tim một tình yêu.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét