Chủ Nhật, 14 tháng 6, 2009

GET UP

Ngủ dậy, NÓNG! Không khí ngột ngạt. Một buổi chiều bắt đầu với tôi khi tỉnh giấc! Đôi khi ta cảm thấy cuộc đời như vậy: nóng bỏng đầy khao khát. Nhưng sự thật là…trái đất đang nóng lên ^^!
Một, hai, ba chiếc quạt đang thổi tập trung vào tôi. Bên trái, bên phải, và cả trước mặt những cơn gió ào ạt tràn vào tôi, thổi vào tai, vào mắt. Nhưng tôi vẫn cảm thấy nóng vô cùng. Khó chịu! Nóng từ trong ra ngoài, từ tận sâu thẳm trong con người tôi. Nóng từ bên ngoài vào, cái nóng khó chịu của hè tháng 6. Những giọt mồ hôi rơi, tôi viết. Tôi vẫn viết. Những giọt mồ hôi hoà vào nước mắt, mặn chát. Những giọt nước mắt rơi trong vô thức mà tôi không hề nhận ra. Tôi không thể biết được lý do của điều đó mặc dù cuộc sống đã khiến tôi phải khóc rất nhiều lần. Lần này khác lắm, tôi không hề nhận ra. Có lẽ vì trời quá nóng, hay cũng có thể là một lý do khác. Tôi bắt đầu suy nghĩ, mồ hôi vẫn chảy, ướt đẫm áo mất rồi.
Vụt…tôi chợt nhận ra rằng, tôi đã bỏ lỡ cơ hội để make know one’s feeling với em. Hối tiếc. Có lẽ hối tiếc đã làm nước mắt rơi. Vì khi cơ hội đến, lúc đó tôi chưa nhận ra rằng: “Từ khi nhìn thấy đôi bàn tay em tôi đã muốn cầm chặt nó suốt đời. Và em, em chính là người đầu tiên tôi muốn nhìn thấy sau khi thức dậy và là người tôi muốn hôn trước khi đi ngủ. Rồi chỉ khi em yêu ai nhiều như tôi đã yêu em chắc em sẽ nhận ra rằng. Điều cuối cùng của một tình yêu hay nói cách khác là đích đến cuối cùng của tình yêu là kết hôn”. Có lẽ là như vậy, tôi có thể tự tạo cơ hội cho mình hay là tiếp tục chờ nó đến. Thế nào cũng được! Nhưng lần sau, nếu có cơ hội tôi sẽ nói lời thầm kín ấy!
“Tôi không muốn chia sẽ em với bất kì một ai khác

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét