Thứ Sáu, 17 tháng 7, 2009

hồi ức...

Một ngày cuối tháng 6. Nóng! Nhưng mà vui! Gặp lại em, tất nhiên là không phải tình cờ. Làm gì có chuyện ngẫu nhiên trùng hợp. Nhìn em cười, vui! Tự nhiên đập em một cái, vui! Nhìn em cười, vui! Tự nhiên tôi cảm thấy yêu em nhiều hơn. Nhưng trong niềm vui đó vẫn chan chứa cái chua xót nhất, có một ai kia! Hình như tôi chưa một lần bày tỏ với em, còn ai kia thì ngược lại. Đôi khi tôi thấy mình không dũng cảm như người đó để giữ lấy người mình yêu thương. Nhưng không, đừng thấy tôi âm thầm mà nghỉ rằng tôi nhận lấy thất bại. Chẳng qua là tôi không muốn tấn công “đồn có chủ”. Vì vậy trước mặt em tôi luôn có một nụ cười chực sẵn trên môi, đôi khi ánh mắt nghiêm nghị một chút cũng chỉ để làm em bật cười. Thật ra đó chỉ là một thủ thuật nhỏ của tôi để làm em vui hay nói trắng ra là tôi muốn che đậy tình cảm của mình. Tôi không muốn yêu một người quen, điều đó làm tôi thấy khó xữ. Thế nên, đã không ít lần tôi cầu mong em không quen tôi. Để khi gặp nhau chúng ta chỉ cần một tiếng “sét” là đủ. Hay là chẳng có gì để mà luyến tiếc nhau. Tôi mong mình quên được em, nhưng em ơi! Tôi quên em một ngày thì ngày hôm sau lại tương tư về em! Quên em một tuần thì tuần tiếp theo lại đau khổ, buồn chán! Buồn lắm! Nhưng biết nói cùng ai? Tôi không muốn ai biết rằng tôi yêu em. Tôi phủ nhận với mọi người. Tôi muốn giữ em trong lòng mãi mãi. Rồi khi em quyết định chọn ai kia ( mà đúng ra là em chỉ có sự lựa chọn đó vì tôi có nói gì với em đâu  ). Nhưng em ơi, ai kia có thực sự trao cho em hạnh phúc hay chỉ là những bước đà cho “tuổi mới lớn”. Và em có khi nào nghĩ rằng, nhận thấy rằng tôi cũng yêu em. Nói thật ra em không hoàn hảo như các thần tượng của tôi, nhưng điều đó lại khiến em trở thành mẫu người con gái lý tưởng của tôi . Tôi thích người có đầy đủ mọi thứ, nhưng cái gì cũng khuyết một chút. Vì tôi muốn che chở cho người mình yêu. Điều đó khiến tôi không muốn một người quá hoàn hảo và hơn mình về mọi mặt. Mà đôi khi tính cách của em là điều khiến tôi rung động. Một cô gái năng động và rất cởi mở. Sống vô tư, đôi khi tôi cũng vô tư như em. Nhưng bây giờ tôi thấy rằng cả em và tôi đều không còn vô tư như ngày đó nữa. Đã bắt đầu có những suy nghỉ xen lẫn trong em và tôi. Lúc này đây thứ mà tôi có thể tin tưởng chính là khả năng quan sát và tư duy của chính mình. Dĩ nhiên khả năng đó của tôi đã giúp tôi rất nhiều lần, và lần này tôi cũng hy vọng rằng tôi đúng: “em đang cố tìm kiếm cảm giác mới lớn từ ai kia” và chắc ở trường hợp này tôi không phù hợp với em vì suy nghĩ của tôi đã lớn từ rất lâu rồi. Nhưng em ơi, ngày nào đó em đủ lớn để cảm nhận được tình yêu của tôi thì tôi sẽ xuất hiện bên em, chắc chắn, nếu em cần! Vì tôi nghĩ rằng không ai yêu em nhiều như tôi đã và đang yêu em.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét