Thứ Hai, 31 tháng 8, 2009

....................................

Erik và Evy, hai người bạn trẻ nằng động và khá thân với nhau. Điều kì lạ là hai con người này từ khi quen nhau đến nay họ chưa từng một lần cãi nhau. Những cuộc trò chuyện, gặp mặt, vui chơi đã khiến giữa họ nãy sinh nhiều thứ tình cảm… Nhưng rồi, điều gì đến cuối cùng cũng đến, không biết vì nguyên nhân tại sao mà giữa họ có một khoảng “lặng” khá lớn. Hai người giận nhau và điều đang chờ điện thoại của người kia. Hai con người với hai cục tự ái “bự tổ chẳng” thế này thì có mà…
Một tuần, khi hai con người này đang đau khổ chờ chuông điện thoại rung thì bất chợt…họ cùng nhận được một tin nhắn từ Sam – cô bạn cùng trường: “hai ngày nữa có tiệc, mai đến nhà tao chuẩn bị”. Thế thôi sao, chỉ có mấy chữ mà bắt người ta phải vận động – Erik than vãn, cả tuần này nó chỉ ở nhà, chui vào chăn. Oải!!! Erik ngủ thiếp đi. Sáng hôm sau, trời đẹp, Erik thức dậy khi những tia nắng rọi thẳng vào chân mình. Một ngày mới, căng tràn sức sống. Thoải mái! Đã lâu rồi nó mới có cảm giác thế này. Chuẩn bị đồ đạc, nó đi bộ đến nhà Sam, chàng trai muốn đi bộ để hoà vào cái không khí tấp nập của chốn thành thị mà tuần qua nó không tìm thấy.
Chừng 20 phút, Erik đến nhà Sam, nhà vẫn vắng tanh, chỉ có Sam đang uống cafe thôi. Erik nhìn đồng hồ, quái! Muộn thế này rồi sao vẫn không ai đến nhỉ? Nó vừa hỏi vừa cau mày thì bất chợt gặp nụ cười tinh quái của con bạn: “vào uống cafe đi mày, hãy còn sớm mà” Sam vừa nói vừa chạy đi pha cafe cho nó. Nhìn tướng nó chạy Erik bật cười. Nó đàm đạo với Sam về chuyện tuần qua nhưng không nhắc đến Evy. Con bạn bật cười, nó cũng cười. Sau một tuần u sầu như thế mà hôm nay nó cười thật nhiều. Thật là lạ!... Tiếng ồn từ xa, ngày càng đến gần chổ của tụi nó, Evy và nhóm bạn nữa đang đến. Những giọt cafe còn lại trong miệng sao trở nên chát đắng. Có lẽ nó chưa muốn gặp Evy khi mọi chuyện chưa rõ ràng. Evy cũng hơi khựng lại nhưng cô tiếp tục ngay vì không muốn ai biết chuyện xãy ra giữa hai người. Hai cô cậu ngốc này làm như không ai biết chuyện của mình. Nhưng làm sao che mắt được đám bạn, ngay cả bữa tiệc cũng được tổ chức cho hai đứa nó. Hai người không nói với nhau một lời nào, điều đó cũng đủ lạ cho đôi chim chích choè này rồi, bình thường thì cứ nói như hai cái máy ấy! Hài… Những ánh mắt của Evy làm Erik rất buồn, nó ngồi im, tưởng như bao nhiêu mây đen trên trời tập trung trên đầu nó, không khí u ám muốn nghẹt thở. Nó đứng dậy, quyết định rồi. Đi dạo đây! mọi người cũng hiểu bạn mình nên không nói gì. Chỉ có một cái liếc mắt của Evy thôi. Một tuần, nó mong gặp Evy biết chừng nào, thế mà khi gặp Evy lại làm nó buồn quá. Có lẽ nó không chịu được nữa, có lẽ phải có một hành động. Phải! Một hành động để chấm dứt chuyện này. Nó quay lại cầm lấy tay Evy, siết chặt: “đi theo mình” rồi nó kéo Evy đi mặc kệ mọi người xung quanh. Trên đường đi, một không khí im lặng kéo dài…dài lắm…
Erik đưa Evy đến công viên, không nói gì. Cần một cái gì đó để phá tan không khí trầm lặng này. Bõm! Cũng lâu rồi tụi mình không liên lạc nhỉ? Erik ném viên đá xuống hồ, nó nhìn Evy. Một ánh mắt xa xăm, vô hồn, không một chút cảm xúc. Cậu giận mình sao? Erik thử thêm một lần nữa, và lần này nó nhận ra những giọt nước mắt lăn dài trên má Evy. Lần đầu tiên nó thấy Evy khóc, nó buồn… Sự thật là nó đang giận Evy, nhưng những giọt nước mắt ấy đã xoá tan tất cả. Bây giờ nó chỉ là nạn nhân của cơn giận mang tên Evy. Nó hiểu rằng, ngay giờ phút này, nếu nó không ngăn được những giọt nước mắt ấy thì nó sẽ hối hận, nó sẽ không bao giờ có cơ hội bộc lộ những dự định trong tương lai với cô bạn thân. Nó hiểu rằng những lần làm Evy cười trước đây không ý nghĩa bằng một nụ cười bây giờ. Nó lại ngồi cạnh Evy, xoay lưng lại… Như phản xạ tự nhiên Evy đánh vào lưng nó, rất nhẹ! Evy đã làm như thế từ lúc mới quen, đánh nhẹ vào lưng nó. Nhưng chưa lần nào nó cảm thấy nhẹ đến như vậy. Nó mĩm cười, nắm lấy tay cô bạn nhưng vẫn không quay lại nhìn, chỉ nắm chặc… thật chặc…


cơn gió nhẹ phảng qua đôi môi thắm
hai con người như hai nữa xa xăm
tình cảm đó dẫu muôn ngàn cách trở
nắm chặt tay! xin cứứ nắm chặt tay

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét